Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân. Những lúc ăn mẹ thường hay vung vãi Hay tự cha không mặc được áo quần. Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế, bồng. Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa Cho con nằm trong nệm ấm chăn bông. Cũng có lúc con thường hay trách móc Chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần. Xưa kia bên nôi giờ con sắp ngủ, Chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngưng… Có lúc cha già không muốn tắm Đừng giận cha và la mắng nặng lời. Ngày con nhỏ, con vẫn thường sợ nước Từng van xin “đừng bắt tắm, cha ơi!” Những lúc cha không quen xài máy móc Chỉ cho cha những hướng dẫn ban đầu. Cha đã dạy cho con trăm nghìn thứ Có khi nào cha trách móc con đâu? Một ngày nọ khi mẹ cha lú lẫn Khiến cho con mất hứng thú chuyện trò Nếu không phải là niềm vui đối thoại Xin đến gần và hãy lắng nghe cha. Có những lúc mẹ không buồn cầm đũa Đừng ép thêm già có lúc biếng ăn Con cần biết
Tôi rất nhớ bài đầu tiên tôi post lên trang blog này là bài " Một ngày buồn! ". Gọi là bài kỳ thực đấy chỉ là mấy dòng chia sẻ về tâm trạng của tôi lúc bấy giờ. Đó là ngày 17-10-2019... Thấm thoắt đã hơn ba tuần, chính xác là 23 ngày tôi chia sẻ nhiều thứ... trên trang bolg " buitamvan.blogspot.com ". Trong khoảng thời gian đó tôi nhận được sự quan tâm, tình thương mến từ rất nhiều người, bao gồm bạn bè, đồng nghiệp, sinh viên, cả người thân và những người tôi chưa từng gặp mặt... Mặc dù những bài chia sẻ của tôi còn non nớt, chưa đem đến cho người đọc mấy tý giá trị, ý nghĩa! Nhưng các bạn vẫn theo sát, ủng hộ tôi... Tôi rất cảm động. Cũng từ ngày hôm nay (8-11-2019), tôi sẽ không post bài lên trang blog này nữa, thay vào đó tôi sẽ chia sẻ những kiến thức, cảm xúc, những câu chuyện đời... trên trang blog mới lập có địa chỉ xác lập trên mạng là "buitamvan.com"... Khi trở lại "sân chơi" blog, theo lời tư vấn của nhiều bạn trẻ, tôi đã t