Trong cuộc sống nếu không tỉnh sẽ dẫn tới
những hệ lụy khôn lường, có khi phải trả giá bằng cả tính mệnh của mình. Câu
chuyện sau đây cho chúng ta thấy rõ điều đó:
Chuyện kể lại, thời
trẻ Tào Tháo có một người bạn học rất thân, đó là Hứa Du. Hai người chia sẻ với
nhau đồ ăn, đồ chơi. Tào Tháo lúc nhỏ có tên là A Man. Hứa Du thường gọi
Tào Tháo bằng tên này. Hai người hay nói đến chí hướng của mình. Hứa Du nói
sau này muốn trở thành Thái thú, còn Tào Tháo mơ ước trở thành Tể Tướng. Về sau
Tào Tháo làm Tể tướng còn Hứa Du làm mưu sĩ của Tào Tháo.
Có một lần, Tào
Tháo bàn chuyện quan trọng, tham gia hội nghị toàn những thủ hạ thân tín của
Tào Tháo, bầu không khí lúc đó rất nghiêm túc. Đang lúc hội nghị bế tắc, Hứa Du đi đến trước mặt
Tào Tháo, vỗ vào tay của Tào Tháo mà nói: A Man, sao anh ngốc nghếch thế… Tất
cả mọi người trong phòng lặng đi, nhiều người lộ vẻ mặt bất bình. Nhưng Tào
Tháo lại cười ha hả rất to, không tỏ ra chút nào là bực bội...
Mưu sĩ Trình Dục đến gặp và nói với Tào Tháo: Hứa Du chỉ là một người bạn học thuở nhỏ của ngài, việc vừa rồi thực ra là làm nhục Tể tướng. Ngài sao không trừng phạt hắn? Lúc đó Tào Tháo nói với Trình Dục: Hứa Du là người bạn học tốt của ta hồi nhỏ, lại là ân nhân cứu ta hai lần trong đời… Ta sao có thể vì hắn gọi tên của ta thời nhỏ mà trị tội hắn chứ? Sau vài lần khuyên can không được, Trình Dục cáo từ. Hứa Chử, Trương Liêu cùng nhiều võ tướng khác cũng gặp, đề nghị Tào Tháo trị tội Hứa Du nhưng Tào Tháo đều chối từ…
Mưu sĩ Trình Dục đến gặp và nói với Tào Tháo: Hứa Du chỉ là một người bạn học thuở nhỏ của ngài, việc vừa rồi thực ra là làm nhục Tể tướng. Ngài sao không trừng phạt hắn? Lúc đó Tào Tháo nói với Trình Dục: Hứa Du là người bạn học tốt của ta hồi nhỏ, lại là ân nhân cứu ta hai lần trong đời… Ta sao có thể vì hắn gọi tên của ta thời nhỏ mà trị tội hắn chứ? Sau vài lần khuyên can không được, Trình Dục cáo từ. Hứa Chử, Trương Liêu cùng nhiều võ tướng khác cũng gặp, đề nghị Tào Tháo trị tội Hứa Du nhưng Tào Tháo đều chối từ…
Chuyện tưởng dừng lại ở đó, nhưng cái kết chuyện Tào Tháo - Hứa Du lại “có hậu” như
sau: Năm đó, đất Hứa Đô đại hạn, lương thực thiếu hụt. Tào Tháo hỏi Hứa Du
phải làm gì? Hứa Du nói: Nhân dân không có lương thực để ăn; nhưng các quan
phủ, quý tộc lại lấy lương thực để nấu rượu, thật lãng phí. Tào Tháo lập tức
truyền lệnh toàn thành từ nay cấm uống rượu, người trái lệnh sẽ bị xử trảm. Tào
Tháo sai Hứa Chử, Trương Liêu cùng các võ tướng đi tuần, gặp người uống rượu
cứ xử theo chính pháp.
Tối hôm đó, Tào Tháo lặng lẽ đón Hứa Du
vào tướng phủ uống rượu. Tháo nói người khác không được uống, nhưng bạn học là
ngoại lệ. Hứa Du gật
đầu: “Được, A Man...". Rồi hai người chén thù,
chén tạc cho đến say. Hứa Du mơ mơ màng màng rời tướng phủ. Đêm khuya, ánh trăng mờ ảo. Hứa Du đang bước thấp, bước cao trên đường về nhà thì có tiếng vó ngựa dồn dập; Hứa Chử phụng mệnh Tể tướng đi tuần đêm.
Gặp Hứa Du, Hứa Chử sai lính bắt trói lại. Khi đó, Hứa Du nói mình cùng A Man uống
rượu thì làm gì có tội? Hứa Chử vung đại đao, Hứa tiên sinh như chiếc lá mùa thu rụng trên mặt đất.
Đám tang Hứa Du được tổ chức vào một ngày đẹp
trời. Dân chúng toàn thành kéo đến xem người vốn được khen là bạn học tuyệt
đỉnh thông minh của Tể tướng. Kèn đám vang lên thống thiết, một giọng cảm
động của phường bát âm cất lên khúc hát tư vãn. Tào Tể tướng khóc bạn rất bi
thương, ngất đi mấy lần. Những người đi bên cạnh thấy miệng ngài mấp máy. Họ lắng nghe được câu ngài nói đi, nói lại: “Từ nay còn ai gọi ta là A
Man nữa!”.
Tào Tháo được tả hữu dìu đến bên linh cữu, văn võ các quan cùng tiến theo; đi cuối là quan chủ bạ Dương Tu. Dương Tu vỗ vỗ vào quan tài Hứa Du than rằng: “ANH LÀ MỘT NGƯỜI TUYỆT ĐỈNH THÔNG MINH, CŨNG LÀ NGƯỜI NGU XUẨN NHẤT ĐÓ!”. Dương Tu còn nói thêm: Lời của Tể tướng nói, anh đã nghe thấy chưa? Nói xong, Dương Tu chắp tay sau lưng, lắc đầu đi ra…
Tào Tháo được tả hữu dìu đến bên linh cữu, văn võ các quan cùng tiến theo; đi cuối là quan chủ bạ Dương Tu. Dương Tu vỗ vỗ vào quan tài Hứa Du than rằng: “ANH LÀ MỘT NGƯỜI TUYỆT ĐỈNH THÔNG MINH, CŨNG LÀ NGƯỜI NGU XUẨN NHẤT ĐÓ!”. Dương Tu còn nói thêm: Lời của Tể tướng nói, anh đã nghe thấy chưa? Nói xong, Dương Tu chắp tay sau lưng, lắc đầu đi ra…
Nhận xét
Đăng nhận xét